8
Tô tú tài chầm chậm cởi y phục bước vào bồn tắm. Cách một tấm bình phong, Kiều Sở Ân không nhìn thấy gì, còn bị Đào Vị Lăng kéo tay khuyên giải: “Phi lễ chớ nhìn, hay là chúng ta về nghĩ cách khác đi.”
“Còn cách nào nữa, cách này chính là trực tiếp nhất rồi.” Kiều Sở Ân hất tay Đào Vị Lăng ra, bẻ một nhánh cây dài vươn qua cửa sổ khều y phục mà Tô tú tài bỏ trên chiếc bàn gần kề tấm bình phong.
Vừa gom xong lại bị Đào Vị Lăng càm ràm bên tai: “Sở Ân, thế này thật sự không được đâu.”
“Ngươi phiền quá đi. Còn nói nữa ta sẽ biến ngươi thành người câm đấy.” Kiều Sở Ân khép cửa sổ lại, đi ra ngoài cổng nhà, ngó đông ngó tây không thấy ai qua lại bèn yên tâm tạo lửa. Chờ cho khói bay mịt mù bốn phía, hắn mới hô hào lớn tiếng: “Cháy rồi! Cháy lớn rồi.”
Tô tú tài đang tắm nghe báo cháy liền lật đật trở ra ngoài tấm bình phong định gom y phục mặc vào nhưng không thấy, chỉ còn cách xấu hổ trần truồng chạy khỏi nhà.
Kiều Sở Ân ngồi trên cây cao nhìn xuống thân thể thiên nhiên của Tô tú tài, lắc đầu nói với Đào Vị Lăng: “Không phải hắn, quá nhỏ rồi.”
Đào Vị Lăng xám mặt: “Ngươi chơi thế này quá ác rồi.”
“Ta là đang cho hắn cơ hội được khoe vóc dáng, đáng tiếc…quá nhỏ rồi.”
“…”
9
Kiều Sở Ân gắn cho mình và Đào Vị Lăng mỗi người một bộ râu rậm rồi tiến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/neu-la-thanh-mai-truc-ma/2615494/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.