21
Trời tối, Kiều Sở Ân mới trở về Kiều phủ, xơ xơ xác xác như một khúc gỗ mục. Lẽ ra hắn định đi uống rượu giải sầu, lại sợ rượu say sinh ra chuyện như lần trước, vừa nghĩ đã thấy kinh hoàng nên thôi. Nhằm lúc hắn đi đường thấy một gã vũ phu đang đánh vợ, tức tối xắn cao tay áo nhào vô cho gã vũ phu một trận nằm đo đường. Đánh xong hàng xóm bu lại cầu tình mới biết người chồng bị cắm sừng, kẻ có lỗi là thê tử y, bèn thẹn quá chuồn thẳng về nhà.
Ngài minh chủ đợi hắn đã lâu, thấy hắn về liền lôi vào phòng riêng, quăng hai tờ bát tự của hắn và Đào Vị Lăng ra bàn: “Ta là người giang hồ, không câu nệ tiểu tiết này nọ. Ta cũng không có ý kiến về chuyện đoạn tụ. Thời đại nào rồi, cần có cái nhìn phóng khoáng một chút, chỉ nhưng bát tự hai đứa thật sự không hợp, nếu lấy nhau…”
Kiều Sở Ân đập bàn rống lên: “Gì mà lấy nhau? Giờ con chỉ muốn giết tên Đào Vị Lăng đó thôi.”
Ngài minh chủ chưng hửng, nghĩ nghĩ, rồi ngộ ra: “Con bị Vị Lăng từ chối rồi sao?”
“Không phải!”
“Vậy nên con mới chơi trò gạo nấu thành cơm bắt nó chịu trách nhiệm?”
“Đã bảo không phải rồi!”
“À…” Ngài minh chủ nghiêm túc nhận xét. “Vậy là con yêu không được sinh hận, muốn giết nó để nó không thể yêu ai khác? Cái này cũng quá cẩu huyết rồi.”
“Trời ơi! Con đã bảo là không phải. Ném ngay toàn bộ ý nghĩ điên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/neu-la-thanh-mai-truc-ma/2615482/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.