28
Bảy ngày trôi qua, Kiều Sở Ân đi hỏi hết những bạn giao lưu cầm kỳ thi họa của Đào Vị Lăng về tung tích y nhưng không có chút manh mối nào. Bọn họ ai nấy đều rất kỳ thị hắn, cho rằng hắn là kẻ thô lỗ, đến nhìn còn không muốn. Kiều Sở Ân tâm tình không tốt, bị chọc giận một hồi liền nổi nóng đánh người, đánh đến gà bay chó sủa náo loạn cả lên, cuối cùng ngài minh chủ đành phải nhốt hắn tại phủ tránh gây họa thêm.
Ngài minh chủ đang chơi cờ với Giang đại phu thì Thiệu quản gia bàng hoàng chân thấp chân cao chạy vào báo: “Lão gia ơi, thiếu gia phá cửa trốn đi rồi.”
Ngài minh chủ không lạ lùng gì, chỉ lặng lẽ thở dài.
Giang đại phu thắc mắc: “Sở Ân lại bày trò gì sao?”
Ngài minh chủ đang muốn trả lời thì Thiệu quản gia giành nói: “Hẳn là thiếu gia lại chạy đi tìm Đào thiếu gia rồi. Đào thiếu gia mất tích bấy lâu, thiếu gia lo sốt vó cả lên, sợ Đào thiếu gia gặp phải chuyện gì, ăn ngủ đều không yên.”
Giang đại phu ngạc nhiên: “Thế thì lạ thật. Mấy hôm trước ta gặp Vị Lăng ở trong tửu quán ngoài thành kia mà, tuy sắc mặt hơi kém nhưng vẫn mạnh khoẻ vô sự.”
Ngài minh chủ mở to mắt, muốn lên tiếng thì bị Thiệu quản gia giành nói tiếp: “Lẽ nào Đào thiếu gia chỉ không muốn gặp thiếu gia nhà ta. Đào thiếu gia đến tửu quán làm gì?”
Giang đại phu nói: “Mọi người không biết gì sao? Liễu Thinh Thinh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/neu-la-thanh-mai-truc-ma/2615474/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.