Phương Du Kỳ đang cùng thím Trần làm đồ ăn trong bếp. Đã tối rồi mà Doãn Thiên Duật vẫn chưa trở về, cô cảm thấy bồn chồn lo lắng, cứ khoảng mười phút là lại nhìn ra cổng, xem thử Doãn Thiên Duật đã về chưa
- Thiếu phu nhân, cháu lo cho thiếu gia sao?
Phương Du Kỳ nhìn đóng cà rốt lát mỏng mà cô làm trên thớt, tan tành như một bãi cám heo, cô bất lực thở dài
- Duật sẽ không bao giờ không nhận điện thoại của con, trừ phi anh ấy đã gặp chuyện gì!
Thím Trần nhìn ra sự lo lắng trong đáy mắt của Phương Du Kỳ, bà cũng thở dài theo
- Thím nghĩ rằng thiếu gia nhất định sẽ không có chuyện gì đâu!
Phương Du Kỳ vẫn không thể yên lòng, cả ngày hôm nay, cô đã liên tục gọi điện thoại cho Doãn Thiên Duật, nhưng chỉ nhận được một giọng nữ máy móc, cô gọi cho Kỳ Vũ để hỏi thì cậu ta chỉ nói rằng Doãn Thiên Duật đang rất bận. Nỗi lo lắng trong lòng cô cứ tăng dần....
Đang mãi suy nghĩ thì một cô người làm chạy vào, giọng nói đầy khẩn trương
- Thiếu phu nhân! Thiếu gia về rồi ạ!
Phương Du Kỳ vui mừng đến sắp bật khóc, cô tháo vội găng tay vệ sinh ra, chạy ào đến phòng khách thì thấy Doãn Thiên Duật đã bước vào đến cửa. Khuôn mặt hắn rất tiều tụy, hốc hác, trông không có chút huyết sắc nào cả.....
Kỳ Vũ và Uy Vũ cũng buồn bã đi theo sau, Phương Du Kỳ chưa từng chứng kiến cảnh tượng này bao giờ. Nụ cười tươi tắn trên môi cô đã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/neu-khong-phai-la-em/1129716/chuong-88.html