Chiếc du thuyền duy nhất trên vùng biển này đang bắt đầu công việc của mình. Toàn bộ chiếc thuyền được thắp sáng với đầy đủ các loại đèn màu sắc sặc sỡ, nhìn từ xa như một tòa lâu đài giữa lòng đại dương bao la 
Phương Du Kỳ đứng trên boong thuyền nhìn ngắm mặt biển về đêm, hai tay cô vịn vào lan can trước mặt, trên người chỉ mặc một chiếc aó sơmi rất mỏng, chỉ một làn gió nhẹ cũng đã khiến cả người cô lạnh run, chiếc aó bị thổi bay cổ aó lên, làm lộ ra từng dấu hôn trên cổ của cô. Phương Du Kỳ đưa tay liên tục kéo cổ aó lại để chê đi 
Mỗi lần hoan ái cùng Doãn Thiên Duật thì trên người cô không có chỗ nào là không có dấu vết hắn để lại, những dấu hôn, dấu răng cắn nhẹ đã dày đặc và chồng lên nhau. Tuy rất ngượng và có phần hơi xấu hổ nhưng đây là thói quen và sở thích của Doãn Thiên Duật, chỉ cần hắn vui và thoả mãn thì cô đều ngoan ngoãn chấp nhận hết. 
 - Đang nghĩ gì đấy? 
 Đang mãi nhìn những làn sóng vỗ tí tách trên mặt biển mà Phương Du Kỳ không biết rằng Doãn Thiên Duật đã đứng phía sau cô một lúc. Cô xoay người lại thì hắn đưa cho cô một chiếc ly thủy tinh, trên tay hắn còn cầm một chiếc ly như vậy và một chai rượu vang đỏ, hắn rót rượu vào ly của cô rồi tự rót cho mình 
Hai người vừa cụng nhẹ ly rượu, Doãn Thiên Duật đưa lên môi uống trước, Phương Du Kỳ nhìn hắn rồi nhìn ly rượu 
- Anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/neu-khong-phai-la-em/1129701/chuong-73.html