Đêm lại đến... 
Căn phòng nhỏ của Phương Du Kỳ hiện giờ đã không còn lạnh lẽo như trước nữa, không chỉ có hơi thở ấm áp hoà quyện vào nhau của đôi nam nữ mà còn cả một màn kích tình nóng bỏng.... 
Quần aó rơi đầy trên sàn, trên giường, Doãn Thiên Duật đang ôm Phương Du Kỳ trong ngực, tay vòng qua vai cô, áp khuôn mặt cô vào cơ ngực rắn chắc của mình, tay kia thì cầm điếu thuốc đang toả khói, tay đặt trên mép giường. Thỉnh thoảng lại hôn nhẹ lên mái tóc mềm mượt của người phụ nữ trong ngực 
 - Kỳ Kỳ!, em sẽ đợi anh chứ? Đợi anh trả được thù cho con của chúng ta, sau đó chúng ta sẽ cùng tổ chức lại một lễ cưới. 
 Trong mắt hắn đã nổi lên một tầng sát khí những cử chỉ âu yếm vẫn rất ôn nhu 
Phương Du Kỳ nằm gối đầu vào vòm ngực săn chắc, cô vừa vuốt nhẹ lên vết sẹo trên ngực của người đàn vừa dùng ngón tay vẽ vài vòng tròn trên bụng hắn, ánh mắt cô chợt ảm đạm xuống 
 - Em thật sự muốn biết tại sao kẻ đó phải làm hại đến cục cưng. Nếu là kẻ hận em thì cứ trả thù mình em là được! 
 Doãn Thiên Duật càng ôm cô chặt hơn, chỉ hận không thể hoà quyện cơ thể cô vào người mình. Hắn lại hút một hơi thuốc rồi nhả khói 
 - Cho dù là kẻ nào thì anh cũng nhất định khiến chúng phải trả giá. 
 Phương Du Kỳ cũng rúc đầu vào ngực hắn nhiều hơn, cô chủ động hôn lên môi hắn 
 - Em tin anh! 
Sau đó lại tiếp tục xoa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/neu-khong-phai-la-em/1129698/chuong-70.html