Lúc Phương Du Kỳ vừa đi ra thì đám ồn ào càng tăng thêm, người chỉ trỏ, người cười khinh...... 
Uy Vũ nhìn thấy cô liền bước tới 
 - Tiểu thư! Chúng ta về thôi! 
 Phương Du Kỳ không thấy Doãn Thiên Duật đâu, lại xuất hiện những vấn đề bàn tán về cô 
 - Đã xảy ra chuyện gì sao? 
 Uy Vũ không trả lời ngay, cậu ta cúi đầu làm động tác mời. Phương Du Kỳ cũng không hỏi gì thêm, cô đi ra ngoài cùng Uy Vũ 
Lúc cửa xe vừa mở ra, Phương Du Kỳ chợt đứng khựng tại chỗ, cô nhìn theo một người đàn ông trung niên đang từ từ bước vào trong xe 
 - Ba! 
 Cô xúc động đến sắp khóc, vừa muốn chạy tới thì Uy Vũ đã chắn trước mặt 
 - Cô sẽ khiến lão đại không hài lòng đấy! 
 Hai mắt Phương Du Kỳ đã nhoà lệ, không hiểu tại sao giờ phút này cô lại muốn gặp ba mình đến như vậy, 
Phải chăng vì cô đã hiểu được cảm xúc muốn vỡ oà khi làm cha mẹ.... 
Cô đẩy Uy Vũ ra nhưng lại không đủ sức 
 - Tránh ra! Tôi chỉ gặp ông ấy một lát thôi! 
Uy Vũ vẫn đứng nghiêm như pho tượng, không hề có ý định tránh đi 
 - Tiểu thư! Nếu cô không trở về thì tôi đành phải xin lệnh của lão đại! 
 Phương Du Kỳ đành kìm nén sự xúc động trong lòng, cô cắn chặt môi, nước mắt cũng đã trào ra. Uy Vũ mở cửa để cô bước vào 
Chiếc xe trước mặt bắt đầu rời đi, Phương Du Kỳ còn nhìn theo đến khi nó khuất dạng. Lúc này, Uy Vũ mới khởi động xe 
Chiếc xe
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/neu-khong-phai-la-em/1129673/chuong-45.html