Kiệt cất xe vào trong gara rồi cùng Phương Du Kỳ đi vào trong nhà
- Tiểu thư! Cô ngồi đi!
Phương Du Kỳ theo lời của Kiệt ngồi xuống chiếc ghế sofa trong phòng khách
- Phiền cậu rồi! Xem ra tối nay tôi phải làm kẻ ăn nhờ ở đậu rồi!
Kiệt khẽ cười rồi cởi aó khoác ra đặt lên tựa ghế
- Cô đã ăn gì chưa?
Phương Du Kỳ cúi đầu nhìn xuống bụng mình, lại đặt tay vào đó, cô khẽ lắc đầu, khoé mắt đã bắt đầu phiếm hồng. Kiệt ngẩng đầu nhìn lên trên để điều chỉnh được cảm xúc, rồi lại nhìn Phương Du Kỳ
- Tiểu thư cứ ngồi đợi tôi một lát!
Nói xong, cậu đi vào trong
Phương Du Kỳ ngồi một mình ở phòng khách, cô lại bắt đầu rơi lệ
- Mẹ xin lỗi vì đã không thể cho con một người ba!
-----
Bạc Thiên Bảo
Doãn Thiên Duật vừa vào đến phòng khách thì thím Trần đã vội chạy ra
- Thiếu gia! Cậu đã về!
Hắn nhìn xung quanh như đang tìm một hình bóng quen thuộc
- Kỳ Kỳ vẫn chưa về?
Thím Trần rụt rè trả lời
- Thiếu gia! Tiểu thư.... cô ấy.......!
Đúng lúc này, Uy Vũ đi vào, vẻ mặt ngưng trọng, nói nhỏ bên tai Doãn Thiên Duật. Sau khi nghe xong,khuôn mặt hắn hằn lên từng tia sát khí.
Ba người lại tiếp tục rời khỏi Bạc Thiên Bảo
Doãn Thiên Duật vừa vào trong xe đã lập tức gọi điện thoại cho Phương Du Kỳ. Nhưng chỉ nhận được một giọng nữ máy móc
------
Chỉ trong nháy mắt mà Kiệt đã chuẩn bị xong một bàn thức ăn, cậu đi ra phòng khách thì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/neu-khong-phai-la-em/1129670/chuong-42.html