Cả phòng khách đầy mùi máu tanh, số người bị thương không hề ít, nhưng Phương gia tổn hại rất nhiều.
-Lão đại!
Cả hai bên vẫn trong tư thế phòng thủ, khi Doãn Thiên Duật cùng Kỳ Vũ đi ra, tất cả thuộc hạ của hắn đều cúi đầu cung kính. Ngoài Uy Vũ còn có hai người khác cũng ngang hàng với Kỳ Vũ. Đó là Minh Vũ và Thôi Vũ, là hai cánh tay đắc lực của Doãn Thiên Duật chỉ sau Kỳ Vũ và Uy Vũ.
-Doãn Thiên Duật! Mau trả Kỳ nhi cho chúng tôi!
Phương Tử Đức vừa nhìn thấy Doãn Thiên Duật thì lửa giận lại bừng bừng, ông nện mạnh chiếc gậy ba-toong xuống sàn đá cẩm thạch ,cả người ông hơi run run, Kiệt đứng bên cạnh đỡ ông cho đỡ mỏi. Doãn Thiên Duật nhìn khung cảnh trước mắt như một điều hiển nhiên, hắn từ từ đi tới, và ngồi xuống sofa bên cạnh.
-Chắc ngài cố chủ tịch đây đã phải suy nghĩ nhiều lần lắm mới quyết định đến thăm Doãn mộ thế này!
Hắn nhàn nhã rót cho mình một chén trà, đưa lên uống một ngụm rồi lại mỉm cười tao nhã.
Thấy vẻ mặt hết sức thản nhiên như mọi chuyện xảy ra chẳng hề liên quan đến mình cùng với thái độ không xem ai ra gì của Doãn Thiên Duật, Kiệt tức giận quát.
-Doãn Thiên Duật, tên vô lại như anh còn không mau thả tiểu thư!
Kỳ Vũ cũng định tiến lên
-Ở đây anh không có quyền lên tiếng!
Nhưng Doãn Thiên Duật lại đưa tay lên ý bảo cậu ta không cần xen vào
-Đưa Kỳ Kỳ ra đây!
Kỳ Vũ nhận lệnh rồi cung kính đi lên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/neu-khong-phai-la-em/1129639/chuong-11.html