Vì quá mệt mỏi , hoặc thời tiết quá dễ chịu cũng có thể chăn ấm nệm êm , tóc mai kề sát hơi thở hòa nhau , mà Mạc Y Phàm và Nhược Hy say sưa ôm nhau ngủ đến khi mặt trời dần xuống núi.. Lúc này ngoài cửa có tiếng đập khe khẽ , vốn chẳng có lực là bao , cùng tiếng trẻ con non nớt..
-“ Mẹ ơi , mở cửa …baba ..mở cửa “
Được Mạc Y Phàm ôm trong lòng , Nhược Hy choàng tỉnh , nghe tiếng con gái nũng nịu ngoài cửa ,Mạc Y Phàm cũng nghe thấy anh ngồi dậy..
_ " Để anh “
Nhược Hy nghe lời ngồi im trên giường , nhìn Mạc Y Phàm ra mở cửa , lúc Bối Bối nhìn thấy anh mở cửa , con bé đôi mắt to tròn , khuôn mặt như một thiên thần , xinh đẹp vô cùng ..Trên người mặc bộ đồ miama hình kity , trên tay ôm gấu bông nhỏ ..
Bối Bối nhỏ giọng
-‘ Baba…”
Trái tim ai đó như tan chảy thành nước , nhìn những ngón chân mũm mĩm dẫm lên sàn , Mạc Y Phàm khom nười bế lấy con gái ..Hôn lên má hồng hồng mũm mỉm của Bối Bối vô cùng dịu dàng..
-" Con gái à , con dậy rồi à?’
Vô cùng tự nhiên chẳng có gì là ngăn cách giữa họ , trong lòng Mạc Y Phàm mỗi lần nhìn Bối Bối đáng yêu xuất hiên trước mắt mình ,trái tim anh lại đau nhói vì năm ấy nếu Nhược Hy không mạnh mẽ và bản lĩnh thì cục cưng của anh nào đâu được như bây
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/neu-khong-la-anh/2140907/chuong-52.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.