Hơn tám giờ tối Nhược Hy mới tỉnh dậy ,cổ họng khô khốc ,hàng mi dài nặng trĩu chắc do ngủ quá nhiều ..Ánh đèn trong phòng sáng rực , lúc Nhược Hy mở mắt ra trong phòng chỉ có mình cô..
Nơi bụng cũng không còn đau như hôm qua nữa , Nhược Hy muốn ngồi dậy uống nước ..
Cửa lúc này bất ngờ đẩy vào là Tần Hạ Vũ ..
Sắc mặt anh ta lo lắng ,chân dài sãi vước đi đến đỡ lấy Nhược Hy..
\-" Từ từ để anh đỡ em , em thế nào rồi..?"
Nhược Hy lắc đầu ..
\-" Em không sao , anh lấy dùm em một chút nước."
Rót nước vào ly ,Tần Hạ Vũ cẩn thận đưa đến miệng Nhược Hy ..
Anh ta tỉ mỉ chăm sóc ,đến khi thấy Nhược Hy uống đủ mới nhẹ nhàng đặt lại chỗ cũ..
\-" Helen đâu rồi , sau để em ở một mình .."
Nhược Hy cũng không rõ là Helen đã đi đâu..
\-" Chắc chị ấy vào ngay ấy mà ,em không sao anh đừng lo..Mà sao anh biết em ở đây?"
Tần Hạ Vũ không vui..
\-" Em còn muốn giấu anh ,lúc nãy anh hỏi mãi Helen mới chịu nói em nhập viện.Anh cứ ngỡ cô ta ở đây với em ,cũng chẳng rõ đi đâu mất.."
Ánh mắt nhìn Nhược Hy đầy đau lòng ,Tần Hạ Vũ bất ngờ nắm tay cô..
\-" Sao lại không biết chăm sóc bản thân mình ,em có biết anh lo lắng lắm không..?"
Có những việc trên đời này ,trùng hợp đến lạ lùng..
Chẳng hạng như việc trớ trêu trước
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/neu-khong-la-anh/2140896/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.