Tại Mạc Thị.
Tòa nhà cao chẳng thấy nóc hiện diện tại trung tâm thành phố ..Căn phòng nằm chễm chệ ở tầng cao nhất ,khắp nơi điều là kính ..Thu mọi vạn vật vào trong tầm mắt..
Mạc Y Phàm ngồi sau bàn làm việc , tay kéo nhẹ cavat ..
Đưa mắt nhìn hộp cơm xinh xắn đặt trên bàn , đã hai ngày trôi qua ..
Tuy Thẩm Nhược Hy ,nói là muốn anh cho cô cơ hội hai người quay lại từ đầu ..Nhưng qua hai ngày cô vẫn không hề xuất hiện trước mặt anh ..Mỗi ngày chỉ gửi cơm đến cho anh..
Mỗi ngày một món khác nhau ,được trang trí tỉ mỉ rất đẹp..
Hôm nay cũng thế....
Mấy ngày qua dù có đi ăn với đối tác anh cũng sẽ không quên ăn phần cơm của cô trước .
Ting..ting...
Là tin nhắn điện thoại ..
\-" Anh ăn ngon miệng nhé !"
Một dãy số lạ , hai ngày nay cứ đúng giờ ăn cơm sẽ nhắn cho anh..
Vuốt lấy màn hình nhè nhẹ , ánh mắt Mạc Y Phàm nhìn dòng chữ mà trong lòng vẫn khó tin sự thật ..
Anh sợ ,sợ rằng những gì mình thấy hóa ra chỉ là một giấc mơ như ba năm qua thường xảy ra.
Một cái chớp mắt mọi thứ lại tiêu tan không dấu vết..
Ngay lúc Mạc Y Phàm muốn dùng bữa cơm vừa ngọt vừa đắng này ..
Đúng lúc này ngoài cửa có người gõ liền mấy cái..
Mấy giây sau ,ba người phụ nữ bước vào , đi đầu chính là Lâm Thanh..
Mạc Y Phàm đóng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/neu-khong-la-anh/2140892/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.