Nhược Hy cuộn lấy người , nhìn ra màn đêm thanh vắng ..Trên tay là bức ảnh lúc sinh nhật Mạc Y Phàm..
Tấm ảnh này rất đẹp ,anh mặc chiếc áo cô tặng ,cô ngồi trong lòng anh được anh ôm lấy che chở trong vòng tay.Hai người má kề má ,nở nụ cười hạnh phúc nhất ..
Năm ấy cô rời đi vì cô không còn sự lựa chọn..
Bao năm qua dù khổ sở vất vả ra sao ,Nhược Hy chỉ muốn một ngày trở về đường đường chính xuất hiện trước mặt anh..
Căn nhà này là do Tần Hạ Vũ mua dùm mẹ con cô , Nhược Hy là nhà thiết kế ,cô muốn một nơi an yên suy nghĩ ra nhiều mẫu thiết kế hơn..Nên cô có nhờ Tần Hạ Vũ chọn nơi gần gũi với thiên nhiên..Chẳng ngờ anh ta lại chọn nơi này ..
Về đây chưa được bao lâu ,khó mà ngờ được Mạc Lão gia hàng xóm bao ngày lại là ông nội của Mạc Y Phàm..
Thật là hữu duyên..
Bao năm qua Nhược Hy cũng âm thầm theo dõi Mạc Y Phàm qua báo chí..Cô biết anh đã thay đổi thế nào..
Nên Nhược Hy luôn cố gắng hết sức để không cách anh quá xa..Cô vẫn còn nhớ như in năm ấy nguyên do mình rời đi là vì đâu...
\-" Mẹ..hic..mẹ ơi.."
Tiếng Bối Bối nức nở trong đêm..
Nhược Hy hoảng hốt ,tung cửa chạy ta ,bé con chân trần, thân thể nhỏ nhỏ tròn tròn, mặc bộ đồ miama kity đáng yêu ..Dụi dụi mắt mếu máo tìm mẹ..
\-" Bối Bối à ..mẹ đây ..đừng sợ.."
Bế con gái bé
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/neu-khong-la-anh/2140888/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.