Chủ nhật cuối tuần , Mạc Y Phàm không đến công ty ..
Anh tự lái xe ra ngoại ô phía nam, muốn đến thăm ông mình , thời gian trước Mạc Y Phàm không còn trở về Mạc gia nhưng anh thường xuyên lui tới thăm Mạc lão gua..Có lẽ từ nhỏ người hiểu anh nhất không ai khác chính là ông nội của anh ..Chỉ những lúc trở về ngôi nhà cổ ở ngoại ô tâm tình cùng ông , anh mới thả lỏng bản thân mình..
Hơn nữa tháng nay Mạc Y Phàm khá bận ,nay mới có dịp trở về ..
Cửa lớn mở rộng ,quản gia đứng trước cửa chờ sẵn..
Mạc Y Phàm xuống xe , không an tâm hỏi Lục quản gia.
-" Ông tôi dạo này khỏe không..?"
Lục quản gia cười nói..
-" Lão gia rất khỏe cậu yên tâm.."
Mạc Y Phàm nhạy bén phát hiện ánh mắt Lục Quản gia còn vui vẻ hơn hằng ngày ..
Anh vừa sãi bước vừa hỏi..
-" Ông tôi đâu..?"
-" Lão gia đang ở ngoài vườn.."
Mạc Y Phàm gật đầu , chân dài sãi bước ra ngoài vườn sau..
Bất gíac mới bước gần vườn hoa ,anh đã nghe tiếng cười vui vẻ của ông mình..
Chân mày Mạc Y Phàm nhíu lại..
-"Ông tôi có khách à..?"
Lục quản gia gật đầu nói vâng..
Nhưng ngoài ý muốn lúc Mạc Y Phàm bước ra trước mắt anh là Mạc Lão gia ngồi trên ghế gỗ ,đang trò chuyện cùng với một cô bé..
Bé con rất nhỏ ,lúc này anh chưa nhìn thấy mặt chỉ thấy cô bé ngồi trên ghế , thân hình nho nhỏ kia mặc chiếc đầm trắng bằng tơ ..Mái tóc đen dài xõa phía
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/neu-khong-la-anh/152941/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.