Tôi nằm 1 hồi thấy chị nhắm mắt, nghĩ là chi mệt nên tôi cũng ngủ luôn. Đang ngủ tôi quay qua ôm chị, thì giật mình ko thấy chị đâu, nghĩ bụng chắc chị đi vệ sinh. Nằm 1 hồi ko thấy chị vô, tôi bước xuống giường đi về phía nhà vệ sinh, ko nghe âm thanh gì cả, tôi mở cửa thì ko có chị trong đó. Phòng chị kín lắm, ko nghe âm thanh bên ngoài, tôi lại nghĩ chắc chị đi lấy nước uống, nhưng nhìn lại trên bàn vẫn còn bình nước lúc tối chị uống thuốc. Tôi cầm điện thoại lên, trời ơi đã gần 4h rồi.
Tôi dụi mắt đi ra ngoài, vừa mở cửa đã nghe tiếng tru tréo, tiếng khóc, tiếng rên rỉ tiếng nấc nghẹn ngào, tim tôi thắt lại, bước tiếp ra ngoài. Tiếng của chị là hướng trên lầu, đúng là trên lầu sáng đèn, tôi chạy lẹ lên.
Ở đó, phòng lớn, chị ngồi rũ rượi giữa phòng, tv đang bật phim cưới của chị, khắp nơi trên sàn nhà là hình của anh chị, chị cắt chị xé, cả cái áo dài màu hồng của chị hôm rước dâu, áo cưới của chị …. Chị cắt tan nát hết. Rồi những lá thư viết tay của anh thời sinh viên, tất cả, hòa trong nỗi đau của chị.
Tôi đứng ngay cửa mất mấy phút, tôi cứ tưởng chị đi tự sát rồi. Mừng thầm là chị ko dại dột, cảm giác đau tôi cũng đã trải qua, nhưng chắc ko bằng chị, mười năm cưới cộng mấy năm yêu nhau nữa, đâu có dễ phai, đâu phải nói thôi là thôi. Thứ cảm giác đau vì yêu, vì tổn thương nhưng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/neu-khong-de-duoc-anh-co-bo-em-khong/2736312/chuong-116.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.