Điện thoại reo làm đang ngủ mê tôi giật mình alo, mẹ gọi nói đã về tới khách sạn, tôi uể oải trả lời.
- Con khám bệnh sao rồi?
- Xong rồi mẹ ơi, con đang ngủ.
- Uhm, nghe giọng ĩu xìu mẹ tưởng làm sao.
- Dạ, ko co gì con chúc mẹ đi chơi vui vẻ.
Ông Vinh nghe noi chuyện cũng mở mắt ra, hôn môi tôi. 2 đứa nằm chắc cũng hơn 2 tiếng rồi. Bụng đói cồn cào.
- Em còn mệt ko?
- Gật gật.
- Anh đi mua đồ ăn về ăn nha? Em muốn ăn gì?
- Anh mua gì cũng được, em chỉ thấy đói thôi chứ cũng ko có thèm gì hết.
- Uhm, để anh chạy đi mua. Em nằm đi.
- Thôi để em dậy luôn rồi đi tắm, anh cũng tắm đi, sáng giờ người cũng dơ lắm rồi.
- Uhm, để anh tắm rồi đi.
Tôi đưa khăn cho Vinh, ảnh đi tắm, trong lúc Vinh đi mua đồ ăn tới lượt tôi tắm. Tôi gọi điện ra cửa hàng hỏi thăm anh Khải, nhờ vả ảnh canh dùm vì tôi đang bị bệnh.
Vinh mua đồ ăn về, 2 đứa ngồi ăn …. Tôi cũng đỡ hơn ko còn choáng nhưng cảm thấy hơi ê ẩm phần thân dưới.
- Anh về lo coi bên cửa hàng của anh đi, em bớt rồi ko có sao đâu.
- Anh có bàn với ba rồi, có dặn Chi rồi?
- Chi nào?
- À, thủ quỷ của anh, kiêm thư ký cửa hàng, soạn thảo hợp đồng này nọ.
- À, em sợ mắc công ba
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/neu-khong-de-duoc-anh-co-bo-em-khong/2736177/chuong-52.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.