Tôi gọi bằng thẻ evoize cho coi Tiên, kể cho nó nghe với giọng uể oải, thực ra mà nói người tôi làm nũng nhiều nhất là nó chứ ko ai khác.
- Má ông Vinh có vẻ như là quan tâm đến ngoại hình dữ?
- Ko, theo tao thì do thấy tao ốm quá nên bác ngại.
- Thôi, mà theo như mày kể thì cũng ko tới nỗi nào đâu, chúc may mắn!
- Nhưng tao dị ứng với cái vụ nhắc tới bà Diễm quá mậy!
- Thôi kệ, cái gì của mày là của mày, lo làm gì? Con đó mà léng phéng, mày đập nó cho tao.
- Thôi bà, ngày xưa đi học ngu ngu oánh lộn chứ giờ nghĩ sao tao dám đánh ai?
- Tao ko biết đẹp cỡ nào mà nghe kể cũng thấy ko ưa!
- Đó là vì mày là bạn tao đó, chứ má ông Vinh thương bã như vậy thì chắc bả phải dễ thương lắm!
- Kệ đi, quan tâm làm gì.
Sau khi kể về buổi gặp mặt, thì tôi cũng nói về bịnh tình.
- Ủa, nặng vậy hả mậy? Tao học ngoại khoa nên cũng ko rành mấy cái vụ phụ khoa nhiều, với lại tao cũng đã kinh nghiệm gì đâu. Từ Dũ mình giỏi mà, cứ theo mà trị, y khoa giờ tiến bộ lắm. Để có gì tao hỏi thêm thầy cho mày.
- Thôi được rồi, tao cũng có tìm hiểu sơ sơ rồi.
- Nhưng tao thấy mày ngu vừa vừa thôi, cái gì cũng kể kể cho bồ nghe, có nhất thiết phải như vậy ko?
- Biết rồi, ko biết sao
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/neu-khong-de-duoc-anh-co-bo-em-khong/2736167/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.