Ăn xong Vinh chạy về chỗ làm, tôi chạy qua Lý Chính Thắng đăng ký học. Vào cũng đăng ký đàng hoàng (nhưng thôi bỏ qua đoạn này, mình ko đến lớp 1 ngày nào cả vì vào tham quan cái lớp đang học nhìn chán ngắt).Chiều về nhà mua đồ nấu cơm cho mẹ. Hơn 6h 2 mẹ con cơm nước, xong ngồi coi tv.
- Con có bạn trai à?
- Dạ?
- Có ko?
- Sao tự nhiên mẹ hỏi, bộ con có gì khác sao?
- Ko, mẹ hỏi vậy thôi. Mấy năm rồi, ko quen đứa nào khác à?
- Thật ra thì con đang quen 1 người …
- Uhm, coi được thì dắt nó về nhà chơi, lần này phải cho mẹ biết mặt, đứa nào làm khổ con thì biết tay.
Tôi cười như mếu, chưa gì mà mẫu hậu đã ra chỉ thị dắt về nhà rồi. Thôi thì chờ 1 ngày nào tiện thì dắt thôi.
- Con gái cũng lớn rồi, cũng đủ tuổi yêu đương rồi coi cưới hỏi đi là vừa.
- Ủa, bao nhiêu cưới thì đẹp mẹ, con nghe nói từ 24-27?
- Nói chung gặp thằng thương thì cứ học cho xong cưới là vừa, tại con trễ 2 năm ko thì chắc cũng cưới.
- Mà cưới ai mẹ ơi, cưới hỏi gì?
- Nói tới cưới cũng oải, như ba con … Chậc, nhưng mà thôi, số mẹ khổ thương ngay 1 người ko ra gì. Thôi thì con phải khác, phải hạnh phúc.
- Dạ ….
Nghe mẹ nói mà thấy thương, có ai đời có vợ bỏ con hai mươi mấy năm ko về tìm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/neu-khong-de-duoc-anh-co-bo-em-khong/2736140/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.