Cổ khô ran, tôi cố hạ giọng tỏ vẻ bình tĩnh.
- Em có hỏi là anh có thích em ko hồi nào đâu?
- Em có, em mở YM ra coi lại đi.
- Em out rồi!
- Anh sẽ gửi đoạn đó qua cho em coi!
- Thôi được rồi, thì anh nói thích em, hãy nói khi anh bình tĩnh nhất, khi anh nhìn vô mắt em, mặt đối mặt. Đừng có cái kiểu cua gái rẻ tiền và đơn giản như vậy, em ko tin
- Được, bây giờ anh chạy qua gần nhà em, anh sẽ nhìn em rồi nói cho em nghe, anh ko nói xạo, anh ko uống miếng bia nào, anh là đàn ông, anh chịu trách nhiệm với lời anh nói.
Tôi im lặng, và sợ sệt, vừa thấy xôn xao, vừa thấy lo lắng …. Cảm giác rất bất an.
- Anh qua đi, để em coi anh giỡn nhây cỡ nào?
- Bye em, lát gặp.
12h đêm, chưa ngủ, tôi nghĩ là anh ta nói thật, nhưng ko thể nào nhanh như vậy, ko phải anh ta ngộ nhận chứ? Tôi lo lắm, tôi lo anh ta bị khớp khi gặp 1 người như tôi trong lúc anh ta sốc, anh ko phải thích tôi mà hoàn cảnh éo le và tình cờ làm cho anh ta nghĩ tôi cá tính. Rồi anh ta quên mất những chuyện tôi đã kể, anh ta trông chờ 1 cô gái hoàn hảo hơn. Tôi chẳng có gì cả, tôi ko cho phép mình có quyền coi thường bản thân, nhưng chuyện tôi mặc cảm thì ko thể thay đổi được. Tôi lo như con Tiên nó nói, là anh ta
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/neu-khong-de-duoc-anh-co-bo-em-khong/2736133/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.