Tôi đi lên phòng, tắm rửa sạch sẽ, cột tóc gọn gàn, mặc bộ đồ pyjama con thỏ và củ cải đỏ … tôi lấy vĩ thuốc paracetamol trong tủ gỡ ra được 7 viên, tôi đi xuống nhà, lục lọi lấy thuốc của ngoại, có cả thuốc ngủ của người già ….. hơn 2h đêm, mẹ ko có nhà, cọn ngoại và cô Hà đã ngủ. Tôi như 1 con robot lần nữa, hành động ko suy nghĩ, như bị ám đứng trước gương tôi uống 1 nắm thuốc, rồi tôi lên giường nằm, tôi ước 2 điều, hoặc cho tôi chết đi, hoặc khi mở mắt ra tôi thấy Thái của tôi như lần đầu tiên và tôi hứa sẽ ko để mất anh …
Mở mắt ra, mệt mỏi, bụng đau, toàn thân ê ẫm … quay đầu nhìn thôi cũng thấy khó khăn, à ra là chưa chết, tôi thấy mẹ gục ngủ bên bàn, Thái ko thấy, anh đã bước ra khỏi cuộc đời tôi thật rồi. Thì ra là cô Hà phát hiện sớm lúc 4h mấy,cả nhà gọi mẹ về đưa tôi đi súc ruột, tay chân tôi ê lắm vì bị thằng kia đè, môi thì khô, cổ thì đắng nghét.
- Sao con ngu vậy?
Tôi cười trừ, khi thấy mẹ bật dậy đến bên tôi.
- Mẹ cũng còn quan tâm con sao? Ko phải mẹ muốn con chết đi cho khuất sao? Cứu con làm gì?
Mẹ đứng yên, nước mắt chảy dài …
- Ngoại con đâu, sáng rồi mà phải ko?
- Ngoại bệnh rồi, đang sốt cảm, cô Hà đang ở nhà với ngoại, ngoại khóc nhiều vì lo cho con.
- ……
- Dạo này ngoại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/neu-khong-de-duoc-anh-co-bo-em-khong/2736113/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.