Từ hoang mang, lo lắng tôi như bị stress, cáu gắt hay gây với anh, tìm cách để gây nhau vô cớ, rồi khóc.
- Thương em, em khó chịu lắm, anh ko biết phải làm sao, khi nào em khó chịu em muốn gì thì cứ xõa ở anh.
Mặt nóng bừng ko phải vì giận mà là xấu hổ, tại sao anh lại cứ như vậy, sao anh ko khó chịu lại, tại sao ko giận tôi đi, sao anh ko bỏ mặc tôi đi.
- Anh có đọc trên mạng, trên báo là nội tiết tố thay đổi khi có bầu, em cố gắng đi. Rồi em còn bị nôn ói nữa đó, ko phải bao tử gì đâu, thèm ăn gì nói anh mua cho. Hay anh mua sữa bầu cho em uống nha.
- Anh bị làm sao vậy anh Thái?
- Thương em
- Em ko muốn sanh đẻ gì hết, rồi ngoại em rồi mẹ em làm sao?
- Anh sẽ qua nhà, em dắt anh về nhà đi, anh sẽ thú nhận hết, là tại anh mà.
- Mẹ em ko để yên cho anh đâu!
- Nếu ko cưới cũng đc, anh sẽ theo ý em.
- Em muốn bỏ em bé!
- Ko được! Anh ko đồng ý
- Vậy anh đi mà mang bầu cho em đi, em ko thích em nói ko thích mà. Ko phải anh nói anh ko ép những gì em ko thích ko thoải mái sao?
- Đây ko đơn giản là thích đâu Dung em, là con của mình, rồi sức khỏe của em nữa. Em ko thương anh, ko thương em bé thì cũng nên thương mình chứ.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/neu-khong-de-duoc-anh-co-bo-em-khong/2736108/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.