Khung cảnh đột ngột chuyển đổi, Tần Thanh Thủy nhìn thấy hai đứa con của mình sau khi bị đưa vào nhà họ Lục, bọn chúng khóc lóc tìm cô, nhưng Lục Ngôn không cho, còn để cho Tần Tâm Liên trông coi bọn chúng nữa.
Tần Tâm Liên bề ngoài đối xử với chúng dịu dàng thân thiện, nhưng Lục Ngôn vừa đi là cô ta liền hung hăng đánh chúng một trận: “Hai tên tiểu tạp chủng đáng ghét hệt như bà mẹ tiện nhân của bọn bây. Khóc cái gì? Nếu còn khóc nữa thì tao ném tụi bây xuống lầu đó.”
Mai Mai khóc càng to hơn nữa, Tần Tâm Liên đánh bọn chúng cũng càng ác liệt hơn.
Tiếng khóc xé tan tâm phổi của hai bé đã khiến cho Tần Thanh Thủy giật mình tỉnh dậy từ trong giấc mơ.
Nhìn thấy khung cảnh quen thuộc, Tần Thanh Thủy thở hổn hển với vầng trán ướt đẫm mồ hôi, dần dần bình tĩnh lại.
Đó chỉ là một giấc mơ thôi.
Cho dù là vậy nhưng Tần Thanh Thủy vẫn có chút không yên tâm, cô xuống giường rồi đi tới phòng của hai bé, nhìn chúng ngủ ngon lành, cô cũng yên tâm trở lại.
Giấc mơ vừa nãy quá đỗi chân thật rồi, hai năm không gặp nhưng ánh mắt độc ác của Tần Tâm Liên vẫn khiến cho cô có chút sợ hãi.
Tần Thanh Thủy vĩnh viễn cũng không quên được, khi ở trong phòng phẫu thuật Tần Tâm Liên đã nói với bác sĩ muốn lấy mạng của cô, nếu như con của cô rơi vào tay của Tần Tâm Liên, thì bọn chúng có còn mạng để sống không? Tuyệt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/neu-khong-co-gap-anh/2063596/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.