Lôi Thiếu Công dừng bước ở phòng khách, người ở phòng trực theo đường đá nhỏ đi đến. Trong phòng trực ban hôm nay nhận được thư báo, phân loại kiểm tra, sẵn sàng để duyệt đi. Hắn lúc đầu chỉ là tạm giữ chức vụ, không cần phải làm những việc này, nhưng thuận tay thì giúp chút. Đang lúc bận rộn thì nghe phía cổng có người đến, chính là phó chủ nhiệm văn phòng tiếp quản Uông Lâm Đạt, hắn cùng Lôi Thiếu Công cũng đã quen thuộc từ lâu, lúc này chỉ gật đầu chào một cái. Lôi Thiếu Công hỏi: "Rốt cục là chuyện gì?" Uông Lâm Đạt nói: "Vong Hồ xảy ra chuyện... sạt lở." Lôi Thiếu Công nhất thời bất an, hỏi: "Chuyện xảy ra khi nào?" Uông Lâm Đạt nói: "Hơn năm giờ nhận được điện thoại, tiên sinh lập tức gọi Tống Minh Lễ cùng Trương Minh Lập tới, khó tránh khỏi nổi giận." Lôi Thiếu Công biết không ổn, thế nhưng ngoài miệng lại không thể nói rõ.
Uông Lâm Đạt nói: "Còn có một việc." Lôi Thiếu Công thấy hắn chần chờ một chút, thế là cùng hắn cùng đi ra khỏi phòng trực ban. Lúc này trời mưa phùn nhỏ, dính vào áo ẩm ướt. Trong sân bàn đá xanh đã được nước mưa rửa sạch. Một con chim sẻ đậu giữa sân, giật giật cất bước, thấy hai người đi qua bay nhào lên nhánh cây. Uông Lâm Đạt mắt thấy con chim bay lên, trên mặt có thần sắc lo lắng, nói ra: "Đêm qua, tiên sinh không hiểu vì sao lại biết chuyện Tam công tử hao hụt công quỹ, lúc ấy sắc mặt không dễ nhìn chút nào. Đây là việc tư, lẽ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/neu-giay-phut-ay-ta-khong-gap-nhau-2/2461745/chuong-4-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.