bên cạnh Văn Tú nó lúc nào cũng cảm thấy vui vẻ vì Văn Tú luôn hiểu nó dù nó không nói ra.chỉ cần một ánh mắt thôi thì Văn Tú cũng biết nó đang suy nghĩ gì đang cần gì.luôn tạo cho nó một cảm giác mình được tôn trọng...sao nó lại thấy vui và bình yên khi bên anh.thật ra tại sao lại như vậy...không lẽ nó đã yêu anh sao...không? không thể như vậy được.nó chỉ xem anh là bạn bè bình thường thôi.
những suy nghĩ lung tung ấy khiến cho nó như người mất hồn cả buổi sáng.Tân Vũ quản lý của tiệm bánh bước đến vỗ vào vai nó
"này Phong.em sao vậy,cảm thấy không khỏe hả"
nó giật mình đứng dậy
"dạ việc gì vậy anh"
Tân Vũ giơ tay lên trán nó và hỏi
"em gái hôm nay không được khỏe hay sao vậy"
nó lắc đầu và cười cười
"dạ.em không sao,anh hai vũ đừng lo"
Tân Vũ gật đầu và nói
"em gái của hai không sao là tốt rồi,nếu có ai ăn hiệp em thì cứ nói. Hai sẽ xử nó cho"
Nó cười vui vẻ nói
"em gái của hai dể thương như vậy ai mà lỡ ăn hiệp chứ"
Tân Vũ xoa đầu nó và nở nụ cười tươi
"trời .tự tin ghê "
Tân Vũ lúc nào cũng xem nó là em gái. Còn nó thì không chỉ xem Tân Vũ là anh trai thôi mà nó còn rất mến anh...
Lúc này Gia Hân và Bảo Nguyên với Văn Tú bước vào.nó quay qua và cười tươi
"cuối cùng mọi người cũng đến"
Văn Tú gật đầu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/neu-gap-lai-nhau/3160265/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.