Sau khi lưu lại số điện thoại của nó xong thì Văn Tú thở đài và nói thầm
"cô ấy thay đổi nhiều quá"
rồi anh quay lưng vào trong làm việc của mình. Còn nó thì vội về nhà Anh Tuấn. Trên đường về nó tự hỏi tại sao lúc nãy lại nói đối với anh chứ? Tại sao lại đối anh rằng Anh Tuấn là bạn trai của nó. Có lẽ vì nó muốn anh biết mình đang sống hạnh phúc. Không muốn để anh biết nó đã đau khổ vì anh suốt thời gian qua.
về tới nhà nó vừa mở cửa bước vào thì thấy Anh Tuấn đang ngồi ở ghế sofa ăn cơm một mình. Nó vơ tay vén mái tóc trước của mình và nói khẽ
"Tuấn... Phong xin lỗi"
Anh Tuấn đứng dậy nhìn nó bằng ánh mắt không hiểu
"sao Phong lại xin lỗi Tuấn"
nó để balô xuống ghế sofa và nói
"hôm bữa Phong nói chuyện hơi nặng lời. Phong xin lỗi"
Anh Tuấn ngồi xuống và quay mặt qua chỗ khác. Nó nhìn vẻ mặt buồn bã của Anh Tuấn thì trong lòng cảm thấy có lỗi nhiều hơn
"Phong thành thật xin lỗi mà Anh Tuấn"
Anh Tuấn từ từ quay qua nhìn nó bằng ánh mắt dịu dàng và nói
"Tuấn đã quên chuyện gì rồi.thôi chúng ta ăn cơm đi"
nó vui vẻ gật đầu và ngồi xuống ăn cơm với Anh Tuấn . Nó vừa ăn vừa nói
"Tuấn... ngày mai Phong có việc nên không cùng Tuấn đến tiệm bánh được"
Anh Tuấn nhẹ gật đầu
"ừ Tuấn biết rồi.mai Tuấn sẽ nói với ông chủ Dương một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/neu-gap-lai-nhau/3160229/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.