Ánh nắng buổi chiều chiếu xuống tạo ra hai bóng của hai cô gái trẻ có mái tóc đài đang bay bay trong gió. Gia Hân và nó đứng yên nhìn nhau với ánh mắt thật buồn. Trong lòng cả hai đều muốn chạy ôm lấy nhau sau bao nhiều sống gió nhưng chẳng hiểu vì sao đôi chân cả hai người họ vẫn đứng yên... Nó mở lời trước
"Phong cảm ơn Hân đã vì Phong mà xuống Hậu Giang"
Gia Hân cười gượng và nhẹ lắc đầu
"có gì đâu... thấy Phong không sao là...Hân mừng rồi..."
đôi mắt nó từ từ khép lại và hỏi khẽ
"chúng ta đi uống nước chút nhé.được không..."
Gia Hân nhẹ lắc đầu và nói
"xin lỗi Phong... Hân đang bận...thôi Hân đi trước nha..."
vừa nói xong thì Gia Hân vội bước đi. Nó rưng rung nước mắt và cảm thấy buồn vì ánh mắt xa lạ của Gia Hân người bạn thân nhất của mình. lúc Gia Hân lướt ngang qua vai nó thì tay nó vô thức nắm cổ tay Gia Hân lại và nghẹn ngào nói
"đừng.... Đừng buông tay tình bạn này mà Gia Hân.Phong xin Hân đó"
Gia Hân đứng lại và khẽ ngạc nhiên.nó lại khóc ư. Cái cô bé này thật yếu đuối quá. Gia Hân cười nhẹ và nói khẽ
"chính bạn nói mà Yến Phong... Phong đã từng nói rằng khi Phong thốt lên câu (xin lỗi.đã làm phiền) với ai thì tình cảm của Phong với người đó sẽ kết thức mãi mãi mà... và Phong đã nói ra câu đó với Hân"
nó vừa khóc vừa nói
"lần đó Phong chỉ lỡ lời thôi mà"
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/neu-gap-lai-nhau/3160218/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.