Đêm đó nó và mọi người ăn uống no say thì ngủ lại phòng Kanaoke luôn chẳng ai về hết. Đang ngủ say thì nó bỗng giật mình dậy và cầm lấy điện thoại của mình trên bàn lên xem thì mới biết đã 4h sáng. Nó nhìn xung quanh thấy tất cả mọi người đều ngủ say. Nó bất chợt thở đài rồi đứng dậy bước ra khỏi phòng. Nó đi tìm phòng vệ sinh để rửa mặt cho tỉnh táo. Khoảng 30 phút sau nó quay lại. Khi đến trước cửa phòng thì nó thấy Văn Tú đang đứng ở đó! Nó bước tới và hỏi
"sao anh lại đứng ở đây"
Văn Tú bước ra sau lưng nó và nói
"anh chỉ muốn nói chuyện với em chút"
rồi bất chợt ôm lấy nó từ sau lưng.nó khẽ ngạc nhiên
"anh Văn Tú..."
Văn Tú nhẹ lắc đầu và nói khẽ
"em cho anh ôm em như vậy lần cuối nhé...một lần thôi Yến Phong"
đôi mắt nó từ từ khép lại và nhẹ gật đầu. Văn Tú ôm chặt lấy nó hơn và thì thầm
"anh sẽ không níu giữ em lại đâu...vì anh biết em đã quyết định rồi sẽ không thay đổi"
nó khẽ cười và nói
"vẫn là anh Văn Tú hiểu Phong nhất"
Văn Tú càng lúc càng ôm chặt nó như sợ nó biến mất vậy. Nó nhẹ dàng nắm lấy vòng tay anh đang ôm mình và nó nhớ lúc trước anh cũng đã từng ôm lấy nó từ sau lưng giống như bây giờ vậy. Vòng tay anh vẫn ấm áp. Nó vẫn nghe được tiếng tim anh đập. Nó vẫn cảm nhận được hơi thở của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/neu-gap-lai-nhau/3160214/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.