(có sử dụng từ ngữ mạnh, tập 10 Trang ca lên tiếng nên hơi thô, cẩn thận trước khi vào)
Tần Trang ăn một quyền vào mặt, cũng lâu rồi, hắn chưa từng bị ăn đánh. Tựa lưng vào ghế sa lông, đàn em của hắn vọt ra ngay lập tức, tôi nhận ra đó là mấy người ngày đó bắt Phàn Vũ đi. Cứ dính đến Phàn Vũ là tôi điên lên, đếch để ý cái gì nữa, hét vào mặt Tần Trang:
”Trả Phàn Vũ lại đây cho tao!”
Tần Trang sờ sờ khóe môi đang rỉ máu, đưa tay ngăn bọn Hồ Uy muốn xông tới dần cho tôi một trận. Hắn khoát khoát tay, đơn giản nói:” Anh đây cũng đã lâu không bị người khác đánh rồi ấy. Chú mày đã đánh thì cũng phải đánh nể tình chứ, chó thật, đánh ngay mặt anh!”
Tôi hung hãn nhìn chằm chằm hắn, gằn giọng: ”Nếu mày không trả Phàn Vũ lại, tao sẽ báo cảnh sát vén gọn hang ổ chúng mày.”
”Há há há…” Tần Trang ôm bụng cười như điên dại, ”Báo cảnh sát? Ewwww, mày có lầm hay không đấy?”
Xuyên ca đột nhiên đi tới, Tần Trang liếc anh ấy.
”Rốt cuộc mày muốn gì, Tần Trang? Vòng vèo như vậy, rốt cuộc là muốn làm sao?”
Lữ Thu từ từ đi tới bên cạnh Lạc Kỳ, sắc mặt y vô cùng tồi tệ, xám ngoét. Lữ Thu nắm chặt một cánh tay của y, ngăn cho y xông lên. Chị ấy nói:” Lạc Kỳ, đừng dễ dàng tin lời Tần Trang như vậy. Đây không phải là lần đầu tiên Phàn Vũ tiếp xúc với hắn, nó đã từng như thế rất nhiều lần rồi!”
Lạc Kỳ nhìn thoáng qua
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/neu-em-khoc/123051/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.