- Nguyên băng anh đưa em tới bệnh viện...
- Đi thôi anh...Nguyên Băng nắm tay Hạ Bình giục...
- Nguyên Bng nếu Thần Dạ thấy chắc anh sống không nổi mất...
- Anh Hạ Bình anh ấy sao rồi...
- Yên Tâm đi, Diêm vương không dám nhận cậu ta đâu, đã qua cơn nguy kịch rồi...đang ở phòng hồi sức...anh mang em vào...
- Cám ơn anh...?
- Đừng khách sáo....!
- Em ngồi xuống đi...
- lần tay lên giường Nguyên Băng đặt tay lên mặt Nguyên Thần Dạ...chạm nhẹ vào đó...
- anh ấy ra nhiều mồ hôi quá...
- cậu ấy sẽ mau tỉnh lại thôi...
- em cũng mong như thế...anh Hạ Bình...Hoàng Phi anh ấy...
- Lúc bọn anh tới...không thấy Hoàng Phi đâu cả...?
- Em tin anh ấy không cố ý hại em, anh đừng làm hại anh ấy...
- Em nên nói điều này với Thần Dạ thì hơn...
- người em cũng bẩn rồi, anh đưa em về nhà tắm rửa thay quần áo...?
- Không sao em muốn đợi anh ấy tỉnh lại 1 chút rồi về cũng không muộn...
thời gian trôi lặng lẽ, nặng nề...
- quần áo em có mùi tanh quá...chắc em phải về nhà trước...anh chăm sóc anh ấy nhé...
- anh sẽ cho người đưa em về...
- cám ơn...
Nguyên Băng mệt mỏi chợp mắt trên xe....
- Hạ Bình...Nguyên Băng đâu...
- cậu yên tâm cô ấy về nhà thay quần áo...
- cô ấy không sao chứ...
- người có sao là cậu thôi, Thần Dạ, sao cậu không gọi cho tôi mà lại mạo hiểm đi 1 mình như thế...
- lúc đó gấp quá, tôi không nghĩ được gì nữa, dù sao cũng cảm ơn cậu...
-
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/neu-em-chet-toi-se-pha-tan-nha-em/1327988/chuong-30.html