- Nguyên Thần dạ...tôi không muốn ăn...
- Thần Dạ...em nên gọi anh như thế Nguyên Băng...
- Tôi sẽ...
- Anh không muốn nhắc lại đâu...
- Thần Dạ...
Nguyên Băng nói lí nhí nhưng trong lòng thì đang thì thàm hỏi 18 đời tổ tông nhà Nguyên Thần Dạ...
- Ngoan bây giờ thì ăn phần của em đi...anh đút giùm em nhé...
Rầm
Đám người hầu trong nhà không hẹn mà cùng nhau ngã lăn đùng xuống sàn nhà...
Lão quản gia, tay lau mồ hôi đầm đài trên mặt...
thần tượng thiếu gia của bọn họ lạnh lùng cao ngạo mà cũng có lúc ôn nhu cực điểm, hơn cả lúc trước, làm họ thực sự quá sốc...
- quản gia, có chuyện gì vậy...?
- không không có gì....thiếu gia và tiểu thư dùng cơm tự nhiên đi...
Lão quản gia vừa nói mồ hôi vừa rơi nhễ nhại...lần này Nguyên Tiểu thư về có lẽ sẽ có nhiều chuyện sốc đây, chắc phải chuẩn bị thuốc trợ tim thôi...già cả rồi,...
- Tôi đã nói không ăn mà...Phi Yến nhất quyết phản đối nhưng tất nhiên không có hiệu lực...
- vậy thì anh sẽ giúp...
Đưa thức ăn vào miệng mình, Nguyên Thần Dạ giữ lấy gáy của Nguyên băng dùng lưỡi đưa vào miệng cô...
- thế nào! đây cũng là ý hay chứ...
lần này thì lão quản gia cũng không đỡ nổi nữa mà lăn đùng ra xỉu,...mấy cô hầu gái thì...từ nãy giờ chưa tỉnh nếu không sẽ là căn phòng Huyết mất...
- Tống thiếu gia...
vừa bước vào phòng Tống hạ bình đã trông thấy thảm cảnh như vậy lắc đầu...
- Nguyên Thần Dạ! cậu định làm hung thủ giết người không dao chăng...?
- Tống
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/neu-em-chet-toi-se-pha-tan-nha-em/1327985/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.