- Thần Dạ! Cậu còn định chạy trốn sự thật tới bao giờ? Sự nghiệp của cậu sẽ sụp đổ cậu hiểu chứ...?
- Không lẽ cậu tin lời cảnh sat nói xe bị mất tay lái sao?, thư kí Vương nói đã nhìn thấy chiếc xe kia cố ý...
- Hạ Bình! cậu thôi đi, tôi nhất định phải tìm ra kẻ nào đã hại chết vợ và con tôi, chết 1 cách không toàn thây, đào hết đất trên thế giới này tôi cũng sẽ làm...
- Thần Dạ, cậu mê muội quá rồi, nhưng tôi vẫn sẽ giúp cậu...
- Cám ơn cậu Hạ Bình...
- Tôi cần phải trở về truy tìm hắn, cậu cho người điều tra cho tôi...
thời gian cứ thế trôi đi, thấm thoát cũng hơn 1 tháng kể từ ngày trở về của anh....
"Thần dạ, đây là bức thư đầu tiên của em gửi cho anh, anh còn nhớ không? trước đây, khi em mới tới biệt thự của anh, em thật sự nhàm chán lắm, nhớ lần em trồng hoa trong vườn không, em không hiểu nỗi tại sao anh lại tức giận mà cho người phá tan vườn hoa của em như thế...sau này em mới biết anh bị dị ứng với bụi phấn hoa hồng...lúc đó không biết, nếu như biết em đã...trồng nhiều hơn nữa...
Thần Dạ, nếu sau này không có em bên cạnh anh không được hút nhiều thuốc lá, uống ít thôi nhé, caphe không tốt cho sức khỏe đâu, thể nào anh cũng không nghe lời mà nên em đã dặn thím trương lắp trong phòng sách 1 chiếc camera rồi, anh cẩn thận đừng làm gì mờ ám nhé...nếu em biết thì....
Còn nữa em xin lỗi, nhưng em phải khai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/neu-em-chet-toi-se-pha-tan-nha-em/1327971/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.