Ngày đầu tiên Thuấn Nhân quay về tòa soạn, Khổng Tửgọi cô tới phòng làm việc, bàn việc có chuyển sang làm nhân viên quảng cáo haykhông.
Lý do của ông là, Thuấn Nhân có thể ở nhà, không cầnthiết ngày nào cũng phải tới đây làm việc. Làm nhân viên quảng cáo mỗi tuần chỉđến họp có một lần, cuối năm tổng kết thành tích, nhiệm vụ mỗi năm là hai trămnghìn tệ. Khổng Tử nói hai trăm nghìn tệ không nhiều, kiếm hai cái hợp đồng coinhư đủ rồi. Nếu không trong những lần tổ chức cuộc họp cho các doanh nghiệp,chỉ cần kêu gọi các mạnh thường quân quyên góp cũng được rồi, mỗi năm làm mấyviệc đó quá nhàn hạ, hơn nữa thu nhập cao hơn nhiều so với làm biên tập, quantrọng nhất là rất tự do.
Mấy câu ông ta nói, Thuấn Nhân không nghe lọt tai chútnào. Biên tập trở thành nhân viên nghiệp vụ, có nghĩa bạn đã bị sa thải khỏi vịtrí cũ, cuối năm xét thành tích công việc, nghĩa là hoàn thành không xong nhiệmvụ thì bạn có thể thu xếp đồ đạc mà ra khỏi đây, rất tự do, có nghĩa là đối vớitòa soạn có bạn cũng được, không có cũng chẳng sao.
Thuấn Nhân nhìn qua cửa kính, thấy vị trí của mình đãđược thay bằng một cô gái trẻ. Không phải Khổng Tử đang thương lương với cô,chẳng qua đó chỉ là một thông báo đổi chức vụ một cách tế nhị mà thôi.
Báo của tòa soạn nay chuyên in những trang nói về vănhóa phổ thông, nội dung chủ yếu là giới văn nghệ, để tăng thu nhập, họ nhậnthêm phần quảng cáo, có những trang báo chẳng khác nào mấy tờ báo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/neu-duoc-yeu-nhu-the/73067/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.