Thuấn Nhân nhìn qua cửa sổ, thấy Tử Chấn đi ra khỏinhà Trăn Trăn. Cậu đứng lặng lẽ giữa đường, mắt cũng chợt nhìn về phía nhàThuấn Nhân.
Thuấn Nhân nhẹ nhàng mở cửa sổ, vẫy tay gọi Tử Chấn.Tử Chấn chạy về phía đó, mặt nghếch lên cửa sổ nhìn Thuấn Nhân cười. Thuấn Nhânthổi nhẹ vào vết thương trên thái dương cậu, nói: "Đợi tớ một chút, tớ lấythuốc bôi cho cậu."
Cô bé rón rén mở cửa đi lấy thuốc, bỗng bắt gặp ôngnội đang chống gậy nhìn, nét mặt giận dữ. Ông nội cầm gậy đánh vào lưng ThuầnNhân: "Nửa đêm, mở cửa sổ thì thầm với con trai, học bao nhiêu chữ mà đểđâu hết rồi hả, không thấy xấu hổ à?"
Thuấn Nhân đau đến nỗi chỉ biết kêu la. Tử Chấn nhảyqua cửa sổ, cố giằng lấy cây gậy từ tay ông nội Thuấn Nhân: "Ông ơi, ôngđừng đánh bạn ấy, ông đánh cháu đi, hãy đánh cháu đi ông, đều là lỗi ởcháu!" Ông nội giận, ném cái gậy về phía Tử Chấn, cái gậy sượt qua vếtthương ở thái dương. Tử Chấn đau quá, tay phải ôm lấy mặt, tay trái giữ chặtlấy tay ông, không ngừng van nài: "Ông ơi, ông đừng, đánh Thuấn Nhân nữa,cháu xin ông mà, đừng đánh nữa!" Tử Chấn không cảm thấy máu từ thái dươngchảy qua khe bàn tay rơi xuống đất. Ông nội ngạc nhiên vô cùng, kêu Thuấn Nhânnhanh đi lấy bông băng và thuốc.
Thuấn Nhân lấy thuốc sát trùng, nhẹ nhàng bôi lên vếtthương, hai hàng nước mắt từ từ lăn xuống gò má. Ông nội nói: "Để nó ngủ ởphòng sau sảnh lớn một đêm đi, sáng sớm mai phải về nhà ngay."
Ông nội quay về phòng, đôi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/neu-duoc-yeu-nhu-the/73056/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.