Thời Hân đợi một tuần vẫn không thấy Thuấn Nhân hồiâm. Nếu như không nhìn thấy tờ đơn ly hôn ấy, khoản tiền đầu tư của Triệu ChấnĐào sẽ không gửi tới tài khoản công tay Thời Hân, không những vậy, tiền lãingân hàng phát sinh khi dự án bị chậm đều do bên Thời Hân chịu trách nhiệm.
Ông ta gọi điện cho Thuấn Nhân, giục cô nhanh chónglàm thủ tục ly hôn.
Thái độ của Thuấn Nhân rất lạnh nhạt, cô nói: “Đợi TửChấn xuất viện hãy làm, nếu anh ấy có mệnh hệ gì, con sẽ khiến bố một xu cũngkhông kiếm được.”
Thời Hân nói: “Một ngày hai mươi tư tiếng, cô có thể ởbên nó không rời nửa bước không? Cô không có ở đó, bên cạnh nó sẽ chẳng có mộtngười nào đáng tin cậy. Đừng có trách tôi không báo trước cho cô, tôi nói chocô biết, khi ra khỏi cửa, hãy để ý xung quanh, chắc chắn sẽ nhìn thấy chồngtrước của cô.”
Theo phản xạ, Thuấn Nhân nhìn ngó xung quanh, ngoàimấy bệnh nhân và y tá ra, hành lang không có ai đáng nghi. Cô vội vàng chạy vềphòng bệnh, chốt cửa cẩn thận, đi lại phía giường bệnh ôm Tử Chấn vào lòng.
Rèm cửa mở ra, màn đêm đen bao phủ cả bầu trời, ThuấnNhân để chiếc gối sau lưng cho Tử Chấn dựa vào thành giường, hít một hơi sâu,cô nói: “Chúng mình chia tay nhé!”
Người Tử Chấn tê cứng lại, nhưng anh vẫn nói: “Anh đóirồi, vợ à, anh muốn ăn cháo.”
Thuấn Nhân cầm bình giữ nhiệt rót ra một bát cháo nhỏ,rắc lên một ít hành hoa, cho một thìa dầu mè vào, thổi cho bớt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/neu-duoc-yeu-nhu-the/2311214/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.