Đọc bản báo cáo của pháp chứng gửi, Cao Trình dường như không tin vào mắt mình. Sao lại là hắn. Không thể nào.
- Tổ....tổ trưởng. Anh ....anh nhìn kìa.
Đôi mắt Diệp NHư mở to, tay cô run run, đến cả giọng cũng khàn đặc. Từ cửa sổ bệnh viện, trên một tòa nhà cao tầng, một vụ nổ xảy ra.Âm thanh vang vọng vào cả bệnh viện và hình như đó là,
- Sở...sở cảnh sát. Sao có thể. Là sở cảnh sát
Cao Trình bàng hoàng quay đầu lại. Một ánh sáng chói mắt lóe lên rồi tắt ngấm. Những cơn rung chuyển....Bắt đầu
- Diệp Như, cô ở đây canh chừng bác sĩ TRình. Tuyệt đối không được đi đâu hết. Tôi đi xem sao
Cao Trình quay đi. Cánh tay anh được Diệp Như giữ lại. Đôi mắt cô đỏ quạnh, hai tay vẫn không ngừng run rẫy
- Vì bác sĩ Chương, anh phải cẩn thận đó
Cao Trình mỉm cười rồi quay đi rất nhanh. Một giọt nước mắt rơi xuống má Diệp NHư.Bỏng rát. Cô nhìn theo bóng anh đi xa, đến khi khuất hẳn. Trên gương mặt xanh xao, nước mắt vẫn không ngừng rơi: Cao Trình, vì cả em nữa.
Cao Trình chạy nhanh về phía sở cảnh sát. Diệp NHư nói không sai. Đó đúng là hướng sở cảnh sát. Vì bệnh viện khá gần nên mọi dư chấn cũng như âm thanh vô cùng rõ nét. Trên đường đi, đâu đâu cũng nghe thấy rõ âm thanh của sự hoảng sợ, la hét, các y tá và bác sĩ cố trấn an nạn nhân. Cảnh máu chảy, cảnh hoảng sợ đến sản hoàng của tất cả, tiếng còi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/neu-duoc-xin-hay-ben-nhau/2007338/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.