- Khoan đã, mọi người có cảm thấy có mùi gì không?
Dương Lâm Lâm nhạy bén phát hiện. Mùi hương tuy rất nhạt nhưng với một người hằng ngày đối mặt với tử thi như cô thì mọi thứ trở nên rất rõ ràng. Cô quay sang Trình Ngạn Thâm, từ đầu đến giờ, anh vẫn ngồi trầm ngâm, không phản ứng gì nhiều, hình như đang nghiên cứu gì đó. Dương Lâm Lâm tin chắc rằng, một người uyên bác như Trình Ngạn Thâm thì không thể nào không phát hiện ra. E rằng, anh đã biết từ sớm.
- Đây là hỗn hợp formalin và phenol theo tỉ lệ sáu: bốn. Nói đơn giản hơn chính là dung dịch ướp xác.
- Sao cơ?
Là tiếng nói của Tưởng Thạch. Tuy đã không ít lần đến tham quan nhà xác của các trường đại học nhưng dù sao cũng là một người ngoài ngành, ông không tài nào chấp nhận được ngay tại đây lại có thứ mùi kinh dị đó.
- Không thể nào? Ở đây sao lại có mùi đó được?
Không chỉ một mình Tưởng Thạch, mà tất cả mọi người còn lại đều hoang mang. Càng là bác sĩ thì họ càng hiểu rõ tính nghiêm trọng của vấn đề. Thứ mùi đó tượng trưng cho điều gì, e là ai cũng biết chỉ là họ đang cố gắng chối bỏ mọi suy nghĩ của mình mà thôi.
Riêng Trình Ngạn Thâm vẫn bình tĩnh, anh nhìn chằm chằm lên mái nhà, rất lâu, rất lâu
- Và thứ mùi đó tỏa ra từ trên la phông.
Cao Trình lập tức đứng dậy, rút súng ra và quát lớn:
- Tất cả ngồi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/neu-duoc-xin-hay-ben-nhau/2007320/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.