Nguỵ Vô Tiện nhìn Lam Vong Cơ cùng tiểu nữ hài bên cạnh rất lâu. 
Lần này xuống núi, Lam Vong Cơ cố tình lưu lại một đêm, nói là phải chờ người, Nguỵ Vô Tiện nghe thấy vậy liền cảm thấy tò mò. Lam Vong Cơ tính cách cô độc, không thích qua lại cùng người khác, khiếp trước luôn là độc lai độc vãng, không nghĩ đến mười ba năm sau y lại cũng có người muốn chờ. Trong lòng không biết là cái tư vị gì, Nguỵ Vô Tiện lại náo loạn y cả một đêm, mà Lam Vong Cơ tựa hồ như là dùng mười ba năm luyện ra một thân bản lãnh dù hắn náo thế nào y vẫn ngồi im như tượng, chờ đến khi Nguỵ Vô Tiện bò lên giường liền nhẹ nhàng ở eo hắn vỗ một cái, sau đó đem tên kia toàn thân cứng ngắc nhét vào trong chăn, còn y bày ra một tư thế không sai một ly ngủ đến hừng đông. 
Sáng sớm hôm sau, Nguỵ Vô Tiện cùng Lam Vong Cơ vừa tới trước sơn môn đã sớm thấy mấy nữ tu mặc giáo phục Cô Tô Lam thị đứng chờ ở đấy, đều là nữ hài tử mới mười ba mười bốn tuổi non nớt, tiểu cô nương đứng lưng đeo cầm nang đứng ở giữa, nghiêm chỉnh mà đứng, mà trái lại hai tiểu cô nương đang đứng một trái một phải nàng đều trưng ra một bộ dáng thèm ngủ. Nghe thấy tiếng động, tiểu cô nương đang đứng giữa xoay người lại, một đôi con ngươi màu lưu ly cực thiển cùng Lam Vong Cơ đồng dạng khẽ hạ xuống, thấp giọng hô một câu: 
"Hàm Quang Quân" 
Nghe thấy ba chữ 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/neu-di-lang-lao-to-va-ham-quang-quan-co-mot-nu-nhi/1355391/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.