Không lâu sau, nhờ sự cổ vũ của Tô Gia Ny, Thẩm Ninh Hạ tiếp tục trở lại công ty đi làm, chỉ là cảm xúc của cô vẫn rất chán nản. Cuộc sống của cô không còn động lực, cô cố gắng cho ai xem chứ? Thẩm Ninh Hạ đắm chìm trong thế giới của mình, ngày càng trầm mặc, gầy gò.
Thậm chí cô còn nộp đơn nghỉ việc cho Đường Nhất Phong: “Cảm ơn Đường tổng đã ưu ái tôi trong suốt khoảng thời gian vừa rồi ..” Đường Nhất Phong đem đơn từ chức trả ngay lại cho cô: “Tôi biết nhà cô xảy ra chuyện, cho nên gần đây tâm tình không tốt. Hay là thế này đi, tôi cho cô một khoảng thời gian nghỉ phép. Chờ đến khi cô điều chỉnh tốt tâm tình lại tới đi làm.”
Thẩm Ninh Hạ nói: “Tôi không biết đến khi nào mới có thể điều chỉnh tốt lại.” Đường Nhất Phong khẽ mỉm cười: “Cô yên tâm, tôi chờ được.”
Thẩm Ninh Hạ ngẩng đầu: “Tôi nghĩ rằng tôi không xuất sắc đến mức anh phải mở lời giữ tôi lại đâu.” Đường Nhất Phong thu hồi nụ cười, nghiêm mặt nói: “Một người bất cứ khi nào cũng không được hoài nghi năng lực của chính mình. Dù cho cô không tin tôi, cũng nên tin vào ánh mắt của hội đồng phê bình. Cô có thiên phú, đây là chuyện có thể gặp nhưng không thể cầu.”
Thậm chí ngay cả đơn xin nghỉ việc cũng nộp không được. Thẩm Ninh Hạ cười nhạo mình vô dụng.
Thẩm Ninh Hạ chỉ muốn một mình, lẳng lặng đợi ở nhà, ngay cả Tô Gia Ny cũng không muốn gặp. Thỉnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/neu-day-la-tinh-yeu/184699/chuong-5-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.