Ngày hôm sau là sinh nhật của Ninh Hạ, cũng là ngày chịu khổ của mẹ Tuệ Nghi, Thẩm Ninh Hạ vẽ riêng cho mẹ mình một bản thiết kế của bộ phỉ thuý, đốt trước phần mộ: “Mẹ, đây là bộ trang sức đầu tiên con thiết kế, mẹ có thích không?” 
Không gian xung quanh hoàn toàn yên tĩnh, chỉ có gió khe khẽ phất qua má cô. 
Nếu mẹ ở đây thì tốt biết bao, cô có thể thiết kế cho bà vô số bộ đồ trang sức phỉ thuý. Cô rưng rưng ngửa đầu. Đây là một nguyện vọng xa vời mà cô mãi mãi không thể thực hiện. Đời này cô có thể thiết kế vô số bộ đồ trang sức nhưng mẹ cô đều không thể đeo. 
Bầu trời ban trưa, mây lững lờ trôi, gió khe khẽ, vô cùng yên tĩnh. 
Trong bình gốm nhỏ trước mộ là bụi hoa nhỏ li ti do chính tay cô trồng đầu mùa xuân, lúc này hoa nở màu hồng bao quanh bụi cây. Thẩm Ninh Hạ ngồi xổm xuống, tự tay sửa lại bụi hoa: “Mẹ, con đã vượt qua thời gian thử việc, được tăng lương. Hơn nữa con phụ trách một bộ thiết kế cho khách hàng, còn được trích %. Bây giờ tiền lương đã đủ cho cuộc sống của con và bà ngoại, cho nên con không cần phải đi bán hàng vỉa hè nữa, có thể có nhiều thời gian chăm sóc bà ngoại hơn. Công ty đối với con rất tốt, con muốn làm việc thật giỏi để báo đáp họ.” 
“Cửa hàng thuê vẫn còn. Bán được bao nhiêu thì bán … cũng nên chừa đường lùi cho mình.” 
Cuộc sống càng 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/neu-day-la-tinh-yeu/184694/chuong-3-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.