Đối mặt với thỉnh cầu trước khi chết của Thịnh Ý, Hề Khanh Trần im lặng hồi lâu mới nói: "Thịnh cô nương, cô sẽ không chết."
"Ta chỉ có một nguyện vọng này, ngài cũng không chịu đồng ý với ta sao..." Cũng không biết Thịnh Ý lấy đâu ra nhiều sức lực như thế, đã sắp chết rồi còn nói nhiều như vậy, vừa nói nước mắt vừa chảy xuống: "Nghe nói nếu chết mà vẫn xử nữ thì không vào vòng luân hồi được, đời đời oán khí quấn thân..."
Lời còn chưa dứt, chỉ cảm thấy sau lưng truyền đến cảm giác nóng nóng, chưa đợi cô cảm nhận đó là thứ gì, trái tim đang đập không ngừng dần dần ổn định lại, tứ chi đang tê dài đang khôi phục bằng tốc độ có thể nhìn thấy bằng mắt thường.
Một phút sau, Hề Khanh Trần bình tĩnh nhìn Thịnh Ý, sắc mặt hơi tái nhợt: "Ta nói rồi, cô sẽ không chết."
Thịnh Ý: "..."
"Hơn nữa dù chết thế nào, nếu hồn phách không tiêu tán thì đều có thể vào vòng luân hồi, sau này luân hồi thành gì thì còn phải xem cơ duyên của bản thân." Hề Khanh Trần nghiêm túc giải thích.
Xấu hổ.
Là xấu hổ đấy.
Vốn tưởng mình sắp chết rồi, nên nói bừa vài câu xem có cứu vãn được không, ai ngờ chưa làm gì vẫn sống.
Thịnh Ý im lặng nhìn Hề Khanh Trần, cuối cùng thân tàn mạnh miệng nói: "Huynh chỉ cứu ta nhất thời chứ không cứu được cả đời, muốn chữa khỏi bệnh tim vẫn phải dựa vào song tu mới được."
"Không sao, đợi vết thương của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/neu-con-khong-duoc-thi-ta-se-di-ngay-day/2655415/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.