Đáy lòng Thịnh Ý như sóng lớn cuộn trào, bỗng hiểu vì sao danh hào Cửu Khư tiên tôn kia lại quen tai đến thế...
Vì đó là đạo hào của sư tổ Phùng Nguyên tông!
Cô vội vã cúi đầu, cầu nguyện Hề Khanh Trần không thấy rõ cô, nhưng sao có thể chứ...
"Thịnh cô nương." Hắn chậm rãi nói, giọng nói hơi khàn khàn.
... Xong rồi. Trong lòng Thịnh Ý tuyệt vọng, trong lòng lại vang lên câu nói của hắn...
"Nếu nàng thay lòng đổi dạ, ta sẽ giết người cướp trái tim nàng, sau đó giam nàng lại, cho đến khi trái tim của nàng quay về..."
Bây giờ làm sao đây, hắn nói được làm được không? Mặc dù bây giờ nam chính đã thức tỉnh Thủy linh căn, nhưng vẫn còn yếu, bị hắn giết dễ như trở bàn tay ư? Nếu như bị giết chết, vậy chẳng phải 19 năm sau cô sẽ chết cùng thế giới này sao... Không nói đến chuyện tận thế, nếu hắn cầm tù cô, chẳng phải cô phải ngồi tù đến khi tận thế à?
Nghĩ đến khả năng này, trong lòng Thịnh Ý càng hoảng sợ, Cố Kinh Thời bên cạnh ngây thơ hỏi: "Sư tổ, người biết Tiểu Ý à?"
Hắn không nói lời nào còn tốt, vừa cất tiếng, Hề Khanh Trần đã từ từ nhìn sang hắn. Tựa như đã trôi qua cả thế kỉ, Hề Khanh Trần mới nhớ ra một chuyện: "Ngươi gọi nàng là gì?"
Ngữ khí bình tĩnh, từng chữ đều nói rõ, Cố Kinh Thời bỗng cảm thấy lạnh lẽo: "Tiểu, Tiểu Ý ạ."
Hề Khanh Trần nhìn mắt hắn, đang định lên tiếng thì Thịnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/neu-con-khong-duoc-thi-ta-se-di-ngay-day/2655377/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.