Sau khi Hề Khanh Trần nói xong hai chữ "ta biết", tia nắng cuối cùng biến mất, dạ minh châu trong phòng tự động sáng lên, chiếu sáng căn phòng.
Hề Khanh Trần che giấu niềm vui trong lòng, từ từ đưa tay đến trước mặt Thịnh Ý, Thịnh Ý cụp mắt nhìn xuống, chỉ thấy một đóa linh lực biến thành sứa màu xanh nhạt, chậm rãi trôi nổi trong không khí.
Thịnh Ý chớp mắt, một con sứa hóa thành hàng vạn con bay trong không trung, lấn át cả ánh sáng của dạ minh châu.
Cô ngơ ngẩn nhìn đám sinh vật như tiểu ngân hà, hồi lâu vẫn chưa lấy lại tinh thần.
Hề Khanh Trần nhẹ nhàng kéo tay cô qua, tựa như lấy được bảo vật quý giá nhất trần đời, hai bàn tay nắm chặt, Thịnh Ý chậm chạp nhìn về phía hắn, bất ngờ đụng phải đôi mắt đen nhánh kia.
"Ta luôn biết nàng không quên ta." Hắn dịu dàng nói với cô.
Dường như ngay từ lần gặp đầu tiên, hắn luôn thẳng thắn bày tỏ lòng mình, tựa như tờ giấy trắng nhất, bao dung hết mọi vết vẽ lộn xộn của cô. Hắn đặt hết cảm xúc chân thành nhất trước mặt cô, mặc cô lấy rồi vứt bỏ. Nhưng từ lúc bắt đầu, cô đã không thuần khiết.
Sau khi gặp lại, Thịnh Ý vẫn luôn cảm thấy áy náy với hắn, nhưng bây giờ mới đột nhiên nhận ra cô càng xấu hổ hơn.
Cô như để lại một đống vết bẩn trong thế giới sạch sẽ của hắn.
Hề Khanh Trần dịu dàng nhìn cô, tựa như có thể bao dung hết thảy thiên địa, chưa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/neu-con-khong-duoc-thi-ta-se-di-ngay-day/2655360/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.