Mùi gỗ xanh đặc trưng của Khương Nặc bao phủ lấy cậu. Tuy rằng vừa mới vận động xong nhưng hương trên người của Khương Nặc vẫn rất sảng khoái, có một loại hương vị dễ chịu không nói nên lời.
Cậu có hơi đắm chìm vào loại hương vị này, rất muốn ôm hắn lâu thêm một chút.
Tại sao cũng là ôm nhưng đối với Khương Nặc lại không giống những người khác?
Vừa rồi khi Viên Chí Kiệt và La Thiên Địch xông tới ôm lấy cậu, cậu không cảm thấy có gì lạ cả, là cái ôm bình thường của những nam sinh trung học, là loại ôm ấp giữa anh em tốt. Trước đây cậu cũng sẽ ôm tới ôm lui với Trần Gia Huy, hi hi ha ha, sau đó thì quên.
Nhưng Khương Nặc vừa tới gần, cậu lại cảm thấy không đúng.
Là không đúng ở đâu?
Là bởi vì Khương Nặc đẹp trai hơn những người khác sao?
Là bởi hương thơm trên người của Khương Nặc dễ ngửi hơn ư?
Đang cân nhắc, cậu lại nghe thấy Khương Nặc nhẹ nhàng thì thầm ở bên tai, "Cậu tuyệt lắm, bạn trai à."
Hai chữ "bạn trai", giống như hàm răm khẽ cắn vào đầu lưỡi phát ra, có một loại lưu luyến mập mờ không thể diễn tả.
Tiếp theo đó thì buông cậu ra.
Đồng thời cảm thấy một trận mất mát, Thu Diệc Diệu cuối cùng cũng biết là không đúng ở đâu.
Thu Diệc Diệu đầu nổi gân xanh: Cậu đang trêu tôi!
Cậu muốn chơi với tôi có đúng không, anh Thu này chơi với cậu!
Cậu không thể thua được, trong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/neu-con-khong-chiu-thua-thi-cau-cong-that-day/2912731/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.