Đêm Giáng sinh năm trước, Thu Diệc Diệu và Trần Gia Huy vì muốn chúc mừng nên gọi giao tới trường một con gà tây.
Gà tây kia có mùi hương mê người bao phủ toàn bộ lớp học, các bạn thi nhau chảy nước bọt, ném những ánh mắt đầy khát vọng về phía bọn họ. Không chịu nổi đám người man rợ chưa từng thấy qua chuyện đời này, thế nên cuối cùng đã biến thành con gà tây truyền đến truyền đi trong lớp, bị mọi người chia nhau.
Thoả mãn dục vọng ăn uống khiến cho con người ta vui sướng, các bạn học ăn đến nỗi dầu mỡ đầy miệng.
Cho tới khi chủ nhiệm toàn khối đi vào lớp với gương mặt Poker thì bắt được con gà đã không còn lại bao nhiêu kia.
"Lớp trưởng, đi ra ngoài một chút."
Khương Nặc không giống với những bạn học khác, trong lúc mọi người chia sẻ gà tây với nhau thì hắn vẫn duy trì trạng thái không xem ai ra gì, cúi đầu làm bài thi.
Cao ngạo lạnh lùng cái gì chứ, độ tập trung của cậu tốt quá à?
Khi mà gà tây truyền tới chỗ của Khương Nặc thì hắn từ chối.
"Xong rồi, cậu ấy cũng đâu có ăn, chắc chắn là muốn bán đứng chúng ta." Sau khi Khương Nặc ra ngoài thì có bạn học nói như vậy.
Thu Diệc Diệu lúc này mới bừng tỉnh nhận ra.
Hoá ra người này có tâm cơ rất sâu, vừa rồi từ chối ăn gà tây chẳng phải là đang giả vờ thanh cao mà là để khi giáo viên đến bắt thì có thể giúp giáo viên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/neu-con-khong-chiu-thua-thi-cau-cong-that-day/2912663/chuong-61.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.