Trong siêu thị, Thu Diệc Diệu vừa tiện tay ném những thứ trong kệ hàng vào xe đẩy vừa bảo, "Cách này có được không..."
Ban rồi Thu Diệc Diệu đem những chuyện đã xảy ra và các tình huống điều tra xung quanh nhà của Bạch Vũ Tiệp nói với Khương Nặc, Khương Nặc đưa ra một ý kiến sau đó dắt cậu tới nơi này.
"Không biết nữa, còn phải xem may mắn như thế nào." Khương Nặc lấy ra các gói mì nhập khẩu mà Thu Diệc Diệu vừa ném vào, lười biếng dạy cậu, "Không cần lấy những thứ đắt tiền như thế, cậu ấm Thu à, chúng ta không phải là đi tiến công."
Thu Diệc Diệu phụt cười một tiếng, cảm giác như sau khi Khương Nặc về thì bất kể là có giải quyết được chuyện gì hay không thì tâm trạng của cậu cũng đã tốt hơn rất nhiều, vốn dĩ cậu đang sốt ruột nhưng thoáng chốc đã đỡ hơn. Với lại phía sau cậu còn có người chống lưng, cậu không phải chiến đấu một mình.
"Sau này chúng ta phải dựa vào cậu để tiết kiệm cho gia đình rồi." Thu Diệc Diệu nói.
Mua sắm xong, bọn họ lấy thêm túi ở quầy thu ngân, nhét hết những thứ vừa mua được vào trong túi.
Kế hoạch của bọn họ, đó là trước tiên phải giả vờ làm nhân viên giao thức ăn tới nhà của Bạch Vũ Tiệp, càng nhiều lần càng tốt. Nếu như có một lần trùng hợp do Bạch Vũ Tiệp mở cửa vậy thì bọn họ sẽ nhân cơ hội đó đưa cậu ấy đi.
Nhưng nếu vẫn luôn là mẹ của Bạch Vũ Tiệp thì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/neu-con-khong-chiu-thua-thi-cau-cong-that-day/2912637/chuong-74.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.