Mắt Thẩm Tri Ý mở to nhìn đèn vàng trên trần nhà, đầu óc mơ hồ hiện lên một ý nghĩ.
Bây giờ cô không thể chống lại Lệ Cảnh Minh, Thẩm Tri Ý đẩy ngực anh ra: “Đeo bao vào, tôi không muốn uống thuốc tránh thai”.
Lệ Cảnh Minh đè tóc cô lại, đầu óc hơi say chợt tỉnh táo lại: “Cô không muốn mang thai đứa con của tôi sao?”
Thẩm Tri Ý nghiêng đầu tránh né đôi môi ấm áp của Lệ Cảnh Minh: “Biết còn hỏi”, sinh con cho đôi cẩu nam nữ này nuôi, trừ khi cô bị điên thì mới đồng ý, cũng không biết Lệ Cảnh Minh nghĩ gì mà lại hỏi cô vậy.
Cơ thể Thẩm Tri Ý không tốt, bây giờ không thể nào mang thai được, chỉ là nghe thấy Thẩm Tri Ý nói vậy, anh cảm thấy tim mình như bị ai đó cấu.
Lệ Cảnh Minh cũng chẳng muốn lãng phí thời gian để tranh luận về việc mang thai, anh đứng dậy mang bao sau đó đè lên người Thẩm Tri Ý, như thưởng thức một món ăn cao cấp, từng chút một cho vào miệng, nuốt xuống bụng.
Thẩm Tri Ý như nằm giữa ranh giới của thiên đường và địa ngục, chỉ cảm thấy trước mắt trắng toát.
Nước mắt rơi xuống ga giường, đong đầy hốc mắt, cần cổ trắng toát nổi gân xanh.
Đôi mắt Lệ Cảnh Minh sâu thẳm, giống như quỷ hút máu, duỗi tay ra hôn lên mạch máu trên cổ Thẩm Tri Ý.
Thể lực của phụ nữ sao bằng đàn ông, hơn nữa đối phương còn đang bị bệnh, Thẩm Tri Ý nhắm mắt chìm trong cơn choáng váng, mãi mà không tỉnh lại được.
…
Thẩm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/neu-co-kiep-sau-xin-dung-gap-go/583927/chuong-137.html