Khóe môi Hạ Minh Nguyệt run lên: “Cảnh Minh, anh đang nghi ngờ em sao?”
Ánh mắt Lệ Cảnh Minh lạnh lùng, sắc mặt nghiêm túc, một lúc lâu sau mới lên tiếng: “Hạ Minh Nguyệt, em biết anh thích người ngoan ngoãn, ghét lừa dối mà”.
Anh bóp mạnh cằm Hạ Minh Nguyệt như thể muốn bóp nát xương cô ta. Hạ Minh Nguyệt bị ép ngẩng đầu lên, mặt trắng bệch như tờ giấy, không biết vì sợ hay đau. Cô ta cố giữ bình tĩnh, nhưng bị ánh mắt sắc bén của Lệ Cảnh Minh ghim chặt, cô ta vẫn cảm thấy chột dạ.
Lệ Cảnh Minh nhìn chằm chằm Hạ Minh Nguyệt, nghiến răng cười nhạt.
Tiếng cười này khiến da đầu Hạ Minh Nguyệt tê dại, quên cả giả bộ đáng thương, hai chân run rẩy kịch liệt.
Lệ Cảnh Minh đã bắt đầu nghi ngờ cô ta, có lẽ không bao lâu nữa anh sẽ biết chuyện cô ta cố ý ngã xuống cầu thang để gài bẫy Thẩm Tri Ý.
Hạ Minh Nguyệt không biết làm thế nào để xua tan nghi ngờ của Lệ Cảnh Minh đối với cô ta, càng nói nhiều sẽ càng sai nhiều. Lệ Cảnh Minh ghét nhất là bị người khác lừa dối. Mặt Hạ Minh Nguyệt trắng bệch, tim như muốn nhảy ra khỏi lồng ngực.
“Minh Nguyệt, anh đối xử với em chưa đủ tốt sao?”
Hạ Minh Nguyệt vừa khóc vừa lắc đầu.
Lúc trước, mỗi khi Hạ Minh Nguyệt khóc, anh đều cảm thấy đau lòng, nhưng bây giờ, anh chỉ cảm thấy chán ghét. Con người chính là như vậy, một khi bị người mình tin tưởng lừa dối, nhiều chuyện xảy ra trước kia đều sẽ bị bại lộ, càng nghĩ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/neu-co-kiep-sau-xin-dung-gap-go/583895/chuong-105.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.