Lệ Cảnh Minh yên lặng ngồi trên ghế sofa đợi, bữa trưa cũng không ăn, mãi đến một giờ chuông điện thoại mới vang lên.
Anh nhìn số điện thoại hiện trên màn hình là số lạ, anh nhấc máy: “Alo?”
“Lệ Cảnh Minh, giờ tôi đang ở bệnh viện”.
Ánh mắt Lệ Cảnh Minh đanh lại, lạnh lùng nói: “Thẩm Tri Ý, cô còn biết gọi cho tôi à?”
Anh vừa dứt lời, đối phương dường như im lặng không nói, Lệ Cảnh Minh nhíu mày nói: “Cô đang ở bệnh viện nào?”
Thẩm Tri Ý đáp: “Bệnh viện thành phố”.
“Thẩm Tri Ý, cô xem lời nói của tôi như gió thoảng à?”, lần này không đợi đối phương đáp lời, Lệ Cảnh Minh đã cúp máy, anh cầm điện thoại và chìa khóa rồi ra ngoài.
Bệnh viện.
Thẩm Tri Ý hơi ngơ ngẩn, một lúc lâu sau cô mới đặt điện thoại xuống, màn hình đã tắt.
Giữa hai hàng mày hiện lên vẻ ảm đạm, Thẩm Tri Ý cau mày, đột nhiên có bóng đen che khuất, cô ngẩng đầu lên nhìn Tần Mặc đi đến trước mặt mình.
“Gọi xong rồi hả?”, Tần Mặc hỏi.
“Ừ”, Thẩm Tri Ý gật đầu rồi đưa điện thoại cho anh ấy.
Tần Mặc nhận lấy rồi hỏi: “Anh ta nói thế nào?”
Thẩm Tri Ý lắc đầu, giả vờ bình tĩnh lắc đầu: “Không sao, anh yên tâm”.
Tần Mặc dịch cái ghế sang ngồi xuống, sắc mặt u ám: “Em nhìn xem vết thương cả người em này, em bảo anh yên tâm thế nào được?”
“Tần Mặc, lát nữa anh ấy đến đón em xuất viện”.
Tần Mặc đột nhiên không nói nữa, phòng bệnh bỗng chốc yên tĩnh đến mức có thể nghe được
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/neu-co-kiep-sau-xin-dung-gap-go/583853/chuong-63.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.