Thứ tư.
Lệ Cảnh Minh đến đón Thẩm Tri Ý đi nghe buổi phúc thẩm.
Nghỉ ngơi ở viện một tuần, bây giờ Thẩm Tri Ý có thể ngồi dậy rồi, dạ dày cũng không đau như trước nữa, nhưng cơ thể vẫn chưa khỏe hẳn.
Biết Thẩm Tri Ý sắp đến tòa, y tá chuẩn bị xe lăn, cắm thêm túi truyền, Thẩm Tri Ý vừa nhìn thấy hai túi đầy, tay liền thấy đau.
“Hôm nay không truyền nước được không? Tôi đến tòa nên cũng không tiện lắm…”
“Không được”, y tá thẳng thắn cắt lời cô: “Bác sĩ Tần đích thân nói không thể ngừng truyền nước, cô đến dự phiên tòa xong còn phải quay lại tiếp tục nằm viện đó”.
Thẩm Tri Ý liếc mắt nhìn về phía hành lang hỏi: “Tần Mặc đâu rồi?”
Y tá nói: “Chắc đi kiểm tra phòng rồi, đúng rồi, bác sĩ Tần nói với tôi, không truyền nước tử tế sẽ không cho cô xuất hiện”.
Còn làm được gì nữa đây? Lời Tần Mặc đã nói, anh ấy nhất định sẽ không rút lại, lại thêm tính cách như mẹ già của anh ấy, cô mà không nghe thể nào cũng bị anh ấy trói lại lên giường nghe anh ấy càm ràm.
Thẩm Tri Ý chỉ có thể bất lực gật đầu, nhìn y tá treo túi nước thuốc lên cho cô truyền.
Điện thoại trong tay rung lên mấy hồi, Thẩm Tri Ý dùng tay trái cầm lên xem, là tin nhắn của Lệ Cảnh Minh, anh đến cổng bệnh viện rồi.
“Chúng ta đi làm thủ tục xuất viện thôi”, Thẩm Tri Ý chỉ vào ngăn kéo trên tủ đầu giường: “Tờ đơn ở trong đó”.
Y tá cầm túi lên cho đủ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/neu-co-kiep-sau-xin-dung-gap-go/583820/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.