Thẩm Tri Ý tỉnh lại thì thấy mình đang nằm trên giường bệnh, cả căn phòng trắng xóa chỉ có một mình cô.
Điện thoại hết pin nên cô không thể biết được mình đã thiếp đi bao lâu, nhưng bầu trời bên ngoài cửa sổ vẫn còn mưa lất phất.
Cô ngồi dậy xỏ chân vào giày, nhấc túi xách lên đi ra ngoài. Khi đi ngang qua phòng bệnh của Hạ Minh Nguyệt thấy cửa phòng khép hờ, cô không kìm được dừng lại bước chân.
Người đang nằm bên trong là Hạ Minh Nguyệt, còn người đang chăm sóc cho cô ta lại chính là người chồng trên danh nghĩa của cô, Lệ Cảnh Minh.
Hạ Minh Nguyệt có một gương mặt xinh đẹp của mối tình đầu. Bộ quần áo bệnh nhân sọc trắng xanh trên người cũng không thể xóa tan khí chất nhã nhặn tươi tắn của cô ta. Trên làn da trắng nõn như tuyết là đôi mắt to tròn sáng ngời. Cô thầm nghĩ, có lẽ là vì cảm giác ngây thơ thuần khiết này mới khiến Lệ Cảnh Minh thích cô ta. So sánh với chính bản thân mình, cô chẳng khác nào một ác ma tâm tư độc địa chỉ thích chia cắt đôi uyên ương trời sinh.
Sự dịu dàng săn sóc của Lệ Cảnh Minh dành cho Hạ Minh Nguyệt khiến cô hơi ghen tỵ, nhìn một hồi lại thấy chua xót.
Người không hiểu Lệ Cảnh Minh đều nghĩ anh trời sinh có tính cách lạnh lùng thờ ơ. Thế nhưng cô biết rõ, chẳng qua chỉ là anh đã dồn hết mọi dịu dàng ân cần cho Hạ Minh Nguyệt, không để lại cho những người phụ nữ khác một chút nào.
Tất nhiên… rất lâu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/neu-co-kiep-sau-xin-dung-gap-go/583793/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.